London có gì vui?

Lam Do
6 min readAug 30, 2019

Chỉ là vào những ngày cô đơn cô đơn tột cùng ở bên cái xứ này mình muốn kiếm một thú vui để làm thôi. Mình viết để lưu lại kỉ niệm chuyến du lịch miễn phí của mình nữa ...

Thế London có gì vui?

Thời tiết

London đón mình bằng một ngày hè 11 độ, mặc dù mình cũng đã chuẩn bị khăn len áo ấm rồi nhưng sau đó một tuần mình và con chung phòng vẫn bị ốm sm ra. May mắn là mình qua mùa hè nên tuần thứ 3 của mình trời cũng ấm. London có một cái đặc sản là mưa, mưa lắc rắc thêm gió nữa thì rất là buốt, cảm giác cái gì lòi qua ngoài sẽ bị 'chín lạnh' hết. Mùa hè nên bình minh lên lúc 5h và hoàng hôn lúc 9h. Nên qua đây mình cứ bung lụa mà đi chơi, mẹ hỏi lại bảo 'Trời còn sáng mà'.

Người bên đây bị thiếu nắng nên rất đam mê nắng. Hễ có nắng là vác bạc vác ghế bố thậm chí là nằm sải ra bãi cỏ, lề đường, bất cứ nơi nào có thể nằm.

Kiến trúc

Mình post khá nhiều hình trên Fb của mình, London thì chỗ nào cũng kiến trúc kiểu lâu đài. Cửa hàng cũng kiểu lâu đài, station cũng lâu đài, office của mình cũng kiểu gạch ngói đỏ đỏ cổ cổ, riết mình bị bội thực lâu đài.

Đặc biệt là thêm mấy ngày mưa lất phất nữa, trời tối tối, trông góc đường nào nó cũng buồn như chó cắn thế này, chỉ muốn về Việt Nam sớm thôi.

Con người

Nói chung người ở đây là người nước ngoài thôi, cũng không có gì đặc sắc, mang văn hoá Châu Âu, theo mình là hơi cục súc tí. Người Anh nổi tiếng với trang phục khá cầu kì, những bạn đi làm nhà nước hầu như đều phải mặc vest, kể cả làm ít tiền hay nhiều tiền, mà làm nhà nước thì vẫn phải mặc vest. Các bạn khác đều áo sơ mi quần âu. Trông rất là đẹp trai. Riêng dev thì ở đâu cũng quần lửng thôi.

Văn hóa 'xin lỗi' và 'cảm ơn', ở đây tông nhẹ nhau trên lề hai đứa cũng cuống đít lên xin lỗi, mở cửa nhà vệ sinh cùng lúc cũng xin lỗi, nói chung cứ làm gì cũng xin lỗi trước cái đã.

Phương tiện công cộng

Nghe đồn phương tiện công cộng ở đây là lâu đời, xịn và đẹp nhất Châu Âu. Ngày đầu tiên đi mình bị ngỡ ngàng và thất vọng, vì sao, vì cái Underground đầu tiên và duy nhất mình từng đi là ở bên Sing. Nhưng sau đó phát hiện chắc hiếm có cái nào sạch và mới như Sing.

Bên này có một văn hoá mình khá thích là dùng public transport. Đa số đồng nghiệp của mình không có ô tô riêng, toàn đi public transport hoặc đi xe đạp. Mình rất đam mê có một chiếc e-scooter.

Nói đi thì phải nói lại, một cái văn hoá mình không thích bên này là không chủ động nhường ghế cho người có tuổi, người bị tật nhẹ, trẻ em,... cho tới khi nó yêu cầu. Chắc là do văn hoá thôi.

Một cái nữa là station và đường đi khá là dơ, chắc cũng ngang ngửa quận 1 Việt Nam ấy. Không xanh sạch đẹp đâu nhé.

Hẳn mọi người đã coi nhiều clip trên Youtube mấy bạn hát / đánh đàn ở ngoài đường để kiếm donate rồi. Ban đầu mình cứ nghĩ là giống ... ở Việt Nam. Nhưng đó gọi là 'âm nhạc đường phố' ở Châu Âu. Các bạn này ngoài mục đích kiếm tiền còn muốn show sở thích và tài năng của mình, họ thường chơi trên đường phố, bến tàu điện ngầm, công viên hoặc trong các quán ăn nhỏ,... Mình có quen một bạn người Ý. Bạn đó kể 'Ngày xưa tao du lịch hết Châu Âu với cây violin của mình. Cứ dừng ở station nào đẹp đẹp thì tao chơi vài bản, lấy tiền đi chơi tiếp'. Ở station mình hay đi thường có các bạn chơi trống bằng các thùng và chai nhựa bỏ đi.

Chuyện tình yêu

Đây là một thứ khiến mình khá tò mò, chắc là về người Châu Âu nói chung. Bạn mình cũng intern ở Châu Âu, nó mới qua nhưng nó đã có người yêu và dắt về phòng luôn. Thằng bạn người Ý của mình nó khoe một năm nó yêu cũng 5 6 con, nó đang quen một con intern FB hè này, nhưng hết hè nếu con này không được full time thì tụi nó sẽ chia tay, nó không yêu xa được. Sau khi nghe chúng nó kể về chuyện tình yêu, mình ngỡ ngàng lắm luôn. Thanh niên bên đây có vẻ yêu vồ vập, yêu sâu đậm, chỉ cần hơi nhạt tí là tạm biệt nhau liền.

Tuy nhiên một điểm hay khác hay ho mà mình nhận ra rằng, ở đây hầu hết các ông bà già đi với nhau vẫn nắm chặt tay nhau, tay kia nắm chặt gậy. Còn Selfie với nhau nữa chứ. Hôm mình đi Lochness, ông bên cạnh chắc cũng cỡ tuổi ông ngoại mình, ông kể 'Tôi ở với vợ, chúng tôi đặt tour đi cùng nhau, nhưng nay vợ tôi bận, nên tôi đi một mình'. Nhưng tới lúc về vợ ông vẫn đi bộ ra đón, ôm một cái nữa, dù mới xa nhau sáng nay, dù ông vẫn tự đi bộ về được.

Nói chung là họ không ngại chia tay, không ngại li dị, không có bất cứ sự đánh giá nào cho việc yêu nhiều người, họ chỉ đang cố gắng tìm một người cùng họ ở tới cuối đời, thậm chí tìm tới lúc 50 60 tuổi vẫn cứ tìm.

Bên lề

Mình thật sự không muôn bàn về lĩnh vực nhạy cảm này nhưng ở đâu thì người homeless cũng rất nhiều, nên đừng mải chỉ trích nhà nước Vn nữa nhé, bên này nhiều gấp đôi, và còn rất đáng sợ thì homeless ở con đường mình đi qua toàn dùng drug thôi.

.... Một điểm thú vị nữa là đừng nghĩ cuối tuần là để mua sắm nha. Ở đây có rất nhiều shop đóng cửa chủ nhật, hoặc có mở cửa cũng chỉ tới 12h trưa hoặc 6h tối là đóng cửa sạch. Đa số phòng gym ở đây không mở cửa thứ 7 chủ nhật. Thế nên mình cứ béo thôi.

Mình lên máy bay bay về Việt Nam đây. ❤❤❤

--

--

Lam Do

Each experience is unique and I love capturing it